Tình bạn kì lạ, cảm động về người phụ nữ sợ chó nhận nuôi chú chó sợ người từng bị bạo hành

   

Mới đây, một người dùng TikTok tên Teresa Hwang đã chia sẻ câu chuyện vượt qua nỗi sợ chó lên mạng xã hội. Chỉ vài ngày sau khi đăng tải, video đã đạt được 1,6 triệu người xem và đạt được 449,9K lượt thích.

Theo lời nữ giáo viên 51 tuổi đến từ Oakville (Canada) này, cô đã bị chó cắn hai lần trong quá khứ và từ đó cực kỳ sợ loài động vật vốn nổi tiếng thân thiện. Mỗi lần đi trên đường mà bắt gặp một chú chó bị xích, cô sẽ đi thật nhanh để không phải nhìn thấy nó. Chẳng những vậy, nếu đến thăm nhà bạn bè mà ở đó nuôi chó, cô cũng yêu cầu mọi người mang nó sang một phòng khác để tránh tiếp xúc.

Ý tưởng nuôi chó chỉ đến với cô sau khi trông hộ chú chó nhỏ của em gái mình trong hai tuần. Khi ấy, cô nhận ra rằng mình cũng có thể làm bạn với chúng và quyết định nhận nuôi một con để vượt qua nỗi sợ kỳ lạ trên. Nói là làm, Teresa đã dành rất nhiều thời gian để nghiên cứu và tới vô số trại cứu hộ động vật khác nhau. Tại Trại cứu hộ động vật Niagara, cô đã bắt gặp Boo và ngay lập tức có ấn tượng với chú vì sự ngượng ngùng và đáng thương của nó.

Nói về lần gặp đầu tiên, Teresa kể: "Khi tôi gặp Boo, điều đầu tiên tôi nhận thấy là nó nhỏ hơn ảnh chụp rất nhiều. Boo cũng luôn tỏ ra sợ sệt và luôn trốn sau lưng nhân viên của trại. Trong lúc tôi nói chuyện với người nuôi dưỡng nó, trông nó khá lo lắng.

Sau khoảng 15 phút nói chuyện, Boo thôi trốn sau lưng nhân viên và bước vài bước về phía tôi. Khi tôi quay lại nhìn, nó nhìn tôi rồi lại bỏ trốn lần nữa. Nhân viên ở đó đã vô cùng bất ngờ và nói ‘Wow. Điều đó thật kỳ lạ, thường thì nó sợ người lắm. Chắc là nó đã chọn bạn rồi.' Tin rằng đây là một dấu hiệu tốt, tôi đã đem nó về nhà.

Trong vài tháng đầu tiên, Boo vẫn khá sợ người. Nó thường đi theo tôi quanh nhà nhưng lại không cho chạm vào. Nó cũng không ăn trước mặt chúng tôi hay chơi đồ chơi mà tôi đã mua. Boo hay thu mình vào trong góc và sợ hãi tiếng ồn từ máy giặt hay lò sưởi.

Không biết Boo đã từng trải qua những gì, chúng tôi cứ đối xử với nó như thể nó từng bị bạo hành và cố hết sức để tạo cho nó sự an toàn lẫn niềm tin. Chúng tôi đã thử qua nhiều cách, còn thuê cả huấn luyện viên và cuối cùng, công sức cũng được đền đáp. Sau một thời gian, tôi nhận thấy nó bắt đầu vẫy đuôi khi tôi đưa nó đi dạo. Nó cũng bắt đầu ăn trước mặt chúng tôi. Vài tuần sau, Boo liếm mũi tôi. Vài tháng sau thì chơi với đồ chơi chúng tôi mua. Sau đó, tôi nghe thấy nó sủa lần đầu tiên khi ở sân sau. Chứng kiến nó trưởng thành dần như vậy làm tôi hạnh phúc vô cùng.

Boo không phải chú chó hiền lành như mọi người vẫn nghĩ. Nó vẫn bỏ đi nếu có người đến nhà. Nó cũng không bao giờ đến cửa để chào đón bạn hay nhảy vào lòng bạn. Nhưng sự thực là nó đã thay đổi rất nhiều. Chú chó cưng của tôi đã biết cách giao tiếp bằng mắt với chủ và để tôi ôm lấy nó. Nó cũng luôn vẫy đuôi và mỉm cười khi người ta hỏi nó có muốn đi dạo không. Boo đã thay đổi rất nhiều."

Khi được hỏi đến giờ còn sợ chó không, Teresa trả lời: "Tôi không sợ Boo khi nó gầm gừ và tức giận. Nhưng tôi vẫn khá lo nếu gặp những chú chó khác. Nhưng thế là tốt hơn trước đây rồi. Và tôi biết rằng nếu một con chó định đến gây sự với Boo, tôi sẽ bảo vệ nó. Chứng kiến Boo được chữa lành và trưởng thành đã thay đổi cách tôi nhìn nhận bản thân mình. Giống như chăm sóc con cái, chăm sóc Boo đã dạy cho tôi sự kiên nhẫn và tình yêu vô điều kiện."

THEO: BORED PANDA